Trải qua bao lâu rồi, tôi không nhớ rõ nữa. Ngày mà tôi thất thểu bước đi từng bước nặng nề trên con đường tối om ấy. Tôi lặng im nhìn bầu trời đêm khuya, nó vắng tanh, không bóng người giống nhu tâm hồn tôi, vắng vẻ, cô đơn, không ai bên cạnh. Nỗi đau đó theo tôi...