Chương 1: Sự ra đời của Prince part 3
Tôi xỉu, oanh liệt chưa?
Sau khi 'tiến hoá thành thiên thật' rơi 'bịch' xuống đất, tôi hít một hơi thật sâu bình ổn hơi thở rồi ngay lập tức nhớ đến nhiệm vụ khẩn cấp ko thể ko làm lúc này-Gương, gương đâu? mà là một tấm gương? Tôi muốn kiểm tra xem khuôn mặt của mình bây giờ có phải là khuôn mặt đẹp trai đến rệu nước dãi lúc nãy ko...
-Woa! Đẹp trai quá, em chưa thấy ai tuấn mĩ như anh!_Một giọng nói trong veo hết sức ngọt ngào vang lên bên tai tôi, nghe thế, tôi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một cô nàng có đôi mắt hình trái tim đập bùm bụp đang nhìn chằm chằm vào người tôi. Theo phản xạ tôi đưa mắt lia trái chém phải, ko do dự để con tim rít gào. Ở đâu? Anh chàng đẹp trai ấy đâu? Tôi cũng có quyền chiêm ngưỡng 'tài sản quốc gia' đó! Cho tôi coi với!
Ngay khi tôi đang vận dụng mọi thị giác mình có, tận lực tận tâm chăm chú đảo mắt lia lịa như thằng trộm gà thì bỗng, một người nào đó đột nhiên nắm lấy tay tôi. Tên nào vô sỉ thế ko biết? Nam nữ thụ thụ bất thân, sao có thể tùy nắm tay thiếu nữ một cách tùy tiện như thế chứ?
Tôi hung hăng quay đầu lại, trừng mắt đầy sát khí nhìn kẻ chán sống kia...
Ồ, là một cô nàng rất dễ thương. Tệ thật, hiểu lầm rồi, may mà tôi là người tinh anh, sớm thấu hiểu mọi việc chỉ là hiểu nhầm nên ko giáng cho cô nàng một cú K.O. May ko phải là tên háo sắc!
-Ukm, em chỉ mới bắt đầu chơi game này. Anh có thể giúp em được ko?_Đôi mắt cô nàng đáng yêu tràn ngập hy vọng thần khẩn nhìn tôi.
-Đây cũng là lần đầu tôi chơi, tôi e là ko thể giúp gì được cho bạn đâu_Game này chỉ mới được mở hai giờ trước, ai mà giúp cô nổi chứ? Kĩ năng 'câu cá' của cô nàng này còn tệ lắm nha. Đáng nhẽ, lúc này, cô ta nên tăng cường luyện tập nâng level lên trước đã. Muốn 'bắt' một ông xã tốt biết điều nuông chiều mình, dễ thôi, đầu tiên cô cần phải có diện mạo ko khuynh nước đổ thành thì cũng phải ngang hàng 'mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da' trước đã, tiếp theo thì cấp level cũng phải thuộc hàng người ta ko thể khinh thường, và cuối cùng, điều vô cùng cần thiết chính là phải có trình độ nịnh nọt đỉnh cao nữa. Ha ha ha ha …Nghe tôi đi, tôi là cao thủ đấy, kinh nghiệm đầy mình nha.
(Phong Vô Tinh: Tin tôi đi, đàn ông trong thiên hạ tốt nhất nên tránh xa chị của tôi một chút, nếu không, tôi khẳng định, sẽ bị chị tôi 'gặm' tới mức không còn một mẩu xương nào đâu…)
-Vậy chúng ta cùng luyện đi_Cô nàng kia tỏ vẻ ko thể đáng thương hơn nói với tôi.
-Em cũng muốn luyện cùng anh!
-Em cũng muốn~~!
Chuyện này là sao đây? Tôi ngơ ngác đưa mắt nhìn các cô gái xung quanh mình. Ko hiểu vì quá ác cảm với vẻ đẹp nhỉn hơn tôi ngoài đời hay sao mà tôi cảm thấy trong tia mắt họ tràn đầy dâm tà ko trong sáng. Hệt như những con sói đói queo vô tình nhìn thấy miếng thịt bò giữa đường vậy.
Rốt cuộc, tôi cũng hiểu được tâm tình của một miếng thịt bò rồi.
Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Tôi tự nói với lòng, con gái thường rất dè dặt, họ tuyệt đối sẽ không như bọn lang sói, tùy tiện lao về phía miếng thịt bò dù nó có thối rữa hay ko đâu. Nói đi cũng phải nói lại, mọi việc diễn ra như thế này thì chắc tôi cũng không cần tốn mồ hôi đi tìm gương nữa rồi. Chắc chắn, bây giờ tôi đẹp trai phải biết.
Hít một hơi thật sâu, tôi khoan khoái nhắc nhở mình hiện tại là con trai.
(Phong Vô Tình: Bà đúng là đồ hifi..)
Được rồi, đã là một chàng trai thì tôi ko thể yếu đuối, õng ẹo như con gái được, phải làm sao cho ra dáng nên trai. Cơ mà, tôi thực sự ko biết đám con trai sẽ phản ứng như thế nào khi đau đớn nhận ra mình là cục thịt bò trong mắt đám con gái hung tợn như lang sói này.
Lúc này, tôi mới chợt nhớ ra tên của mình – Prince. Mà một khi đã được gọi là Prince thì nhất định tôi phải có phong thái của một quý ông lịch thiệp mới được, nếu ko không sẽ thật có lỗi với cái tên xuất chúng và diện mạo phi phàm này mất...
Và thế là, tôi bèn cong môi trưng ra nụ cười mê người nhất có thể cùng giọng điệu hết sức ôn nhu nói:
-Các qúy cô, thật hổ thẹn quá, tôi chỉ mới đăng nhập vào game thôi. Tôi nghĩ nên đánh quái level thấp nhất trước đã, như slime chẳng hạn….
-Trời ơi, anh ấy nhiệt tình quá đi mất...!
Sau màn thét gào đinh tai nhức óc rất có đồng bộ vang lên, bỗng, một cô gái nào đó đột ngộ lao về phía miếng thịt bò của mình! Không! Là lao về phía tôi mới đúng. Hành động 'gan gốc' của cô gái này lập tức được 'đồng đội' tích cực 'học hỏi', vận dụng theo, cư nhiên tạo thành hiệu ứng dây chuyền.
Oh my god, một tên con trai sẽ làm thế nào khi có hàng chục cô gái đổ xô, bám chặt lấy mình như kiến thấy mật ong đây?
Tôi không biết, nhưng…Tôi muốn chạy!
-Cứu mạng!_Ngậm ngùi nuốt nước mắt vào trong, tôi thần tốc quay người, trối sống trối chết chạy nhằm bảo toàn sự trong sáng cho mình. Phải trốn thôi!
Gần một giờ sau, tôi khom người trốn chui trốn lủi ở một quầy tạp hóa nhỏ, vô cùng hoảng sợ len lén hé mắt nhìn ra ngoài. Ngôi làng nhỏ dành cho người chơi mới phút chốc đã đầy ắp đám con gái mặt mũi hung tợn, tốc tai bù xù, mắt trừng lao liến nhìn xung quanh. Biết ngay mà, họ đang săn lùng con mồi đáng thương là tôi đây. Nhưng vì con gái đâu ra mà nhiều dữ như vậy? Đó là vì đây là một ngôi làng dành cho tân thủ của tộc yêu tinh, mà chọn làm yêu tinh, con gái chiếm đa số. Xem ra, chạy lòng vòng xung quanh ngôi làng này cũng ko tệ lắm, ít nhất tôi cũng biết một ít thông tin tự mình cứu mình.
-Xin hỏi quý khách cần gì?_Một giọng nói dịu mềm đột ngột vang lên sau lưng tôi.
Tôi quay đầu liếc mắt nhìn lại. Trời ạ! Lại là nữ, tôi sợ hãi tới mức ngã vào vách tường, người run lên như sốt, nhưng cô gái trước mặt chỉ nhìn tôi với vẻ tò mò, không hề có dấu hiệu mê muội chảy nước bọt như mấy 'con sư tử' ngoài kia…
Căn cứ vào kinh nghiệm hóng mắt quan sát vừa rồi của tôi, có mười người phụ nữ thì hết cả mười sẽ bị tôi đây mê hoặc. Vì vậy, cô gái này chắc chắn là…NPC.
Thở phào nhẹ nhõm, cơ thể tôi bắt đầu bình tĩnh trở lại, ko còn lo lắng đề cao cảnh giác như trước.
Liếc nhìn cảnh vật xung quanh một cái, tôi phát hiện ra đây là một hiệu thuốc. Hèn gì, nãy giờ tôi ko thấy ma nào hết, có lẽ, mọi người vẫn chưa cần mua bình hồi máu (health potions)...chắc thế?
Hừm! Đã 3 tiếng mất tiêu rồi mà tôi vẫn chưa tăng được level nào, thật đáng xấu hổ. Thể nào, khi thoát game, thằng em chết tiệt nhất định sẽ cười sặc sụa vào tôi cho xem, tức chết đi được.
Phải luyện level thôi...nhưng trước tiên cũng nên hỏi thăm một chút về nơi luyện level tốt đã.
-Người đẹp, cho hỏi, cô có biết luyện level ở đâu tốt nhất không?
Cô nàng NPC vừa nghe vậy, biết không phải là khách hàng, mặt cô ta quay ngoắt trở nên tối sầm lại, không chút thiện ý, mất hứng nói:
-Ngay bên ngoài lối vào của ngôi làng Elven, có Slime và Green Gnomes, với level hiện giờ của cậu chỉ có thể đánh với chúng.”
Nhìn vẻ mặt 'phiền quá, xê ra chỗ khác' của cô ta, tôi chỉ muốn quay đầu một đi ko trở lại, ra khỏi nơi này ngay lập tức, nhưng nghẫm lại…tốt nhất vẫn ko nên tùy tiện bước ra khỏi hiệu thuốc này, vì bên ngoài, đám 'sư tử' kia vẫn rất miệt mài tìm kiếm hành tung của tôi và rất có thể, chỉ cần 1 sợi tóc của tôi vô tình đập vào mắt họ, nó sẽ bị phân thây thành trăm mảnh huống hồ gì là tôi.
Ko còn sự lựa chọn nào khác, tôi lại đành mặt dày cố gắng mỉm cười hết sức thân thiện.
-Vậy xin hỏi, cô có biết làm sao để mở bảng hệ thống được không?_Tôi muốn xem các điểm thuộc tính của mình ra sao.
-Chỉ cần nói ‘hệ thống’ là được, đơn giản như vậy mà cũng không biết, thật ngu ngốc...!
Ngươi!…. NPC chết tiệt, đúng là bọn ko có đạo đức nghề nghiệp mà! Tôi rất văn minh âm thầm ân cần thăm hỏi cha mẹ của cô ta (có lẽ cũng là chưởi mấy người thiết kế game) nhưng bên ngoài vẫn lịch sự mỉm cười.
-Thật sự cảm ơn cô.
Sau đó, tôi ko do dự kiểm tra các thông số của mình
-Hệ thống!_Vừa nói xong, trước mắt tôi lập tức xuất hiện các số liệu cơ bản.
<Tên: Prince
Giới tính: Nam
Level: 1
Chủng tộc: Yêu tinh
Nhóm: 0
Danh vọng: 0
Health (Tình trạng sức khoẻ): 60
Mana (Ma lực): 20
Thuộc tính cơ bản: 0 (điểm số để phân phối vào các thuộc tính bên dưới khi lên level)
- Sức mạnh: 10>
…Yêu tinh có sức mạnh 10 cơ đấy? Xem ra trời thực sự muốn tôi trở thành chiến binh thuộc trường phái bạo lực rồi.
<-Thể chất: 6
-Nhah nhẹn: 9
-Trí tuệ: 6
-Nghị lực: 4
-Kim nghiệm: 5
-Mỵ lực: 10
Mỵ lực của tôi cũng cao đấy chứ? Chẳng lẽ lại liên quan tới diện mạo đẹp trai này? Thật đáng nghi.
<-May mắn: Không rõ
-Kỹ năng: Không có.>
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Các thuộc tính cơ bản đều giới hạn trong thang số mười, xem ra thuộc tính của tôi cũng khá tốt, rất có tố chất trở thành chiến binh triển vọng.
Sẵn tiện đang rảnh rỗi, tôi táy máy chân tay mở hành lý. Thông thường tân thủ sẽ được cung cấp sẽ một số đồ dùng cơ bản. Quả nhiên không ngoài dự kiến của tôi, nhà sản xuất đã rất thương tình, ko muốn 'con dân' của mình trần như nhộng đi đánh quái nên đã đặc biệt cấp cho một cái quần (phòng thủ +2) và một cái áo (phòng thủ+1), còn có một con đao ngắn (sát thương +1) ….. Thanh đao này đúng là ngắn, lưỡi đao chỉ dài có mười lăm cm, xem chừng, dùng nó gọt táo còn được việc hơn là đi giết quái ấy.
-Ê, không mua gì thì ra ngoài đi chứ, đừng có đứng ở đây ngáng đường khách của tôi
Grừ, đúng là cái đồ NPC thô lỗ. Tôi gắng sức ép cơn giận trong lòng ngực xuống dạ dày, cố nhẫn nhịn để ko trương cổ lên thăm hỏi hết tổ tiên tám đời nhà cô ta. Hừ! Một thiếu nữ đoan trang, ngoan hiền sẽ không đấu đá với NPC. Tôi phải giữ gìn hình ảnh thục nữ của mình mới được! Ý! Nhầm, là phong thái nhã nhặn mới đúng. Hoàn thành giai đoạn tuyên truyền 'tư tưởng cách mạng' cho chính mình xong, tôi nhếch khóe môi lên thành một góc anfa bằng ba mươi độ, ôn nhu nói:
-Thật sự rất cám ơn sự chỉ dẫn của cô!
<Hệ thống thông báo: Prince học được kỹ năng mới: Mặt dầy.>
……Tôi suýt nữa thì té ngã dập mông ngay lập tức. Cái kỹ năng quái gì vậy trời? Tôi nhanh chóng mở bảng giải thích, tích cực học hỏi thêm 'kiến thức'.
<Mặt dầy: kỹ năng level 1, mỵ lực + 5%>
...Tôi cảm thấy mình thực sự muốn nhắm nhiềm mắt...phó mặc sự đời...ngất đi cho xong…. Thôi, quên quách nó đi.Trước tiên tôi phải đến chỗ luyện level đã, nếu không thằng em tôi sẽ tử nạn vì cười mất.
Không dám đường hoàng đi cửa lớn, tôi rón rén đi dọc theo rìa làng ra ngoài. Vận nội công nhảy qua hàng rào thấp đến mức gần như không có của làng, tôi thành công 'lê lết' ra tới sườn núi.
Slime 'yêu quý' của ta, ta tới đây...!
Tới nơi, điều đôi tiên tôi nhìn thấy là một đám Slime hết sức áp đảo về số lượng lẫn chất lượng rải rác xung quanh. May mắn thay, chúng nó không chủ động tấn công, bằng không tôi sẽ chết vì sốc trước cuộc tấn công ồ ạt mãnh lực kia mất. Liếc nhìn con dao 'thái táo' trong tay, tôi mới nhận ra rằng, bản thân mình hoàn toàn không có chút kinh nghiệm cận chiến nào cả. Thế là tôi đành hèn hạ làm tiểu nhân, rón rén tiến tới phía sau một con Slime, dồn sức càng nhiều càng tốt, dùng con dao nhỏ mãnh lực đâm xuống…
<Tấn công thành công: Slime HP -5>
Yeahh! Nghe ko! Tấn công thành công đấy! Trời ơi, tôi cảm động muốn chết mất, ko ngờ, tôi lợi hại đến thế. Xem ra tôi thực sự có tiềm năng làm chiến binh đấy chứ!
Cùng với sự vui sướng đang lâng lâng khắp cơ thể, tôi ko ngừng phóng tầm tưởng tượng bay xa bay cao. Trong tâm trí, tôi mơ hồ thấy mình mặc một áo choàng màu trắng, oai phong cầm thánh kiếm cũng màu trắng nốt trong tay, hết sức thanh thuần lẫm liệt đặt bàn chân ngọc ngà với đế dày sáng lóa lên người thằng em.
Wa Ha ha ha… Á, đau! Đột nhiên, tôi cảm thấy có một hàm răng sắc nhọn nào đó cắn lấy tay tôi, khiến tôi bất ngờ, vô thức theo phản xạ khóc ròng trong đau đớn.
< Slime tấn công thành công, Prince HP -3>
Khi cơn đau ồ ạt tới ép dòng nước mắt thiếu nữ trong trắng phải tuôn chảy, tôi giơ tay lên căng mắt nhìn ……. Trời ơi, một đóng nước bọt đặc quánh đanh phong tỏa trên tay tôi, thật kinh tởm!
Con Slime chết tiệt kia, ngươi cắn ta, chuyện qua rồi ko nhắc lại làm gì, ta có thể bỏ qua, nhưng sao ngươi còn dám chảy nước bọt trên bàn tay tinh khiết của thiếu nữ hả?
Giận, giận rồi đấy, xem cái mặt nhăn như mông khỉ là biết tôi giận rồi nha! Quên bẵng trên tay đang cầm một con dao, tôi giơ chân lên cao, dùng hết sức bình sinh mà dẫm, mà đạp, mà đạp, mà dẫm!
-Mi dám chảy nước dãi trên tay ta này, cho mi chết” Vừa đạp tôi vừa mắng.