Cảm ơn, Manchester United !

hohahai

Waiting ...
Thành viên thân thiết
Tham gia
19/8/2010
Bài viết
1.005
189640_209519155725175_202581866418904_856037_6116308_n.jpg

Nhắc đến bóng đá , tuổi thơ , ai mà không hơn 1 lần đùa nghịch với trái bóng. Tôi cũng chẳng ngoại lệ. Nhưng tôi thật sự thích bóng đá từ khi nào ? Rất khó để trả lời chắc chắn. Nhưng có lẽ , bắt đầu từ Worldcup 2002.
Vào lúc đó , với suy nghĩ của 1 cậu nhóc 13 tuổi , chỉ đơn giản là chọn 1 đội bóng để cổ vũ , xem những diễn biến của trận đấu qua màn hình , bóng lăn vào lưới là cười , là vỗ tay. Và tôi đã chọn Đức , với lý do cũng quá đơn giản : 2 cô của tôi đã sang sinh sống bên Đức từ khi tôi còn bé xíu , coi như mình cổ vũ cho đội bóng của 2 cô. Thế thôi. Và Đức bước vào chung kết. Lúc đó , thật sự háo hức khi nghe nói đến cụm từ "vô địch Worlcup" , mặc dù chắc chắn 1 điều là chưa thể hiểu hết ý nghĩa lớn lao của nó. Còn gì tuyệt vời hơn khi đội bóng mà mình cổ vũ đoạt được chức vô địch. Và có lẽ đó là lần đầu tiên , 1 cậu bé đặt hy vọng vào 1 điều gì đó nhiều hơn là mơ ước được bố mẹ mua cho chiếc xe đạp , hay những món quà sinh nhật...

Thế rồi ngày đó cũng đến. Ngồi cạnh bố , chăm chú theo dõi... không thể nhớ trong khi trận đấu diễn ra , tôi đã nói những gì , hò hét những gì...chỉ biết rằng đến khi trọng tài nổi hồi còi kết thúc trận đấu , Brazil đã giành chiến thắng với tỉ số 2-0. Và tôi đã khóc. Tôi không biết vì sao tôi khóc , chỉ thấy trong lòng mình 1 cảm giác khó tả...có lẽ đó cũng là lần đầu tiên tôi khóc vì 1 vết thương không phải ngoài d.a thịt... Nhưng rồi nỗi buồn đó cũng qua đi nhanh chóng , khi mà tôi - cậu bé đó còn đang ở tuổi ăn - chơi - ngủ. Worldcup hết rồi , các tin tức về bóng đá cũng chỉ còn là những dư âm...
200317_209518902391867_202581866418904_856033_5614493_n.jpg
Cho đến 1 ngày năm 2003. 1 buổi đêm khó ngủ. Mò mẫm bật TV , dù không hi vọng là giờ đó vẫn còn chiếu phim hoạt hình. Bất chợt thấy trận đấu giữa 2 màu đỏ - đen , đội bóng áo đen đang dẫn trước 3-2. Và đội bóng áo đỏ đang được hưởng 1 pha đá phạt trực tiếp. Thế rồi , bộ mặt ngái ngủ đã biến mất hoàn toàn sau pha đá phạt ấy , thay vào đó là nét mặt sửng sốt. Tôi không tin vào mắt mình. Bóng đã nằm gọn trong lưới. 1 cú sút quá hoàn hảo. Chưa bao giờ tôi được nhìn thấy 1 pha ghi bàn như thế. Và tôi cũng không nghĩ là ai đó có thể tạo ra 1 cú sút như - thế. Đó là cầu thủ mang áo số 7 của đội bóng áo đỏ. Tôi đã thấy tên anh : Beckham. Và sau khoảnh khắc đó , tôi đã biết đến anh , và biết đến Manchester United........... Từ đó đến nay cũng đã 8 năm , qua bao thăng trầm...từ những thất bại đau đớn , đến những mùa giải trắng tay...Người đến...người đi... Beck cũng đã rời M.U ngay sau danh hiệu năm 2003. Nhưng tôi vẫn là 1 Manucian. Tôi tiếc rằng mình đã không có mặt trên đời sớm hơn , để biết đến Quỷ đỏ sớm hơn , để có thể chứng kiến điều thần kỳ mà họ làm được năm 1999. Tôi yêu đội bóng này , yêu từng cá nhân trong tập thể gắn kết này. Chỉ có M.U mới cho tôi những cảm xúc tuyệt vời như thế.

Những giây phút kịch tính để rồi vỡ òa trong niềm vui chiến thắng , những năm tháng mòn mỏi đợi chờ để rồi vui sướng tột độ khi thống trị trời Âu...làm sao quên được ngày hôm ấy , mưa rơi tầm tã. Loạt sút luân lưu thứ 3. Lúc C.Ronaldo thua Petr Cech trong cuộc đối đầu cân não , anh đã khóc , và tôi cũng đã khóc. Khóc vì chẳng lẽ , chỉ còn bậc thang cuối cùng mà chúng ta lại hụt bước ? Ý nghĩ ấy làm não tôi như căng ra khi Terry đặt bóng vào chấm 11m. Và tia hy vọng đã lóe lên khi Terry thất bại. Bất chợt tôi nở 1 nụ cười. Để rồi sau đó gào lên như người mất trí khi Van Der Sar cản phá thành công cú sút của Anelka. Giây phút ấy , khoảnh khắc ấy....9 năm rồi , chúng ta đã chờ 9 năm rồi !
184648_204087416268349_202581866418904_821052_7560230_n.jpg

Tôi tiếp tục khóc , nhưng lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc. Không chỉ vì chúng ta đã vô địch Champions League. Mà còn vì bố tôi đang ở bên cạnh tôi , và khóc cùng tôi. Đó là giây phút gần gũi nhất của 2 bố con sau bao nhiêu năm sống trong mối quan hệ gia đình gần như chiến tranh. Đã có lúc tưởng chừng như tôi và ông đã ở 2 đầu chiến tuyến. ...Mùa giải 2010-2011 chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc. Chúng ta lại 1 lần nữa đứng trước cú ăn 3 lịch sử. Tôi tin là chúng ta làm được. Đó không phải niềm tin mù quáng. Thực tế đã chứng minh 1 cách rõ ràng. M.U đã tạo dựng cho tôi 1 niềm tin bất diệt. Với M.U , không có gì là không thể.
Mùa giải này , chúng ta thêm 1 lần nữa khẳng định bản lĩnh và đẳng cấp của mình , khi bao lần lội ngược dòng với những trận cầu nghẹt thở , trong tình cảnh khủng hoảng lực lượng , ngoài 1 tập thể đoàn kết chắc chắn vẫn có những cá nhân tỏa sáng đúng lúc. Và 1 điều không thể bàn cãi : tinh thần rực lửa của Quỷ Đỏ là vũ khí tối thượng.
Giờ đây , bầy Quỷ đã đủ sức để nhấn chìm bất cứ chướng ngại vật nào. Chúng ta hãy tin vào điều đó. Riêng tôi , tôi mong được 1 lần nữa được ôm lấy bố để ăn mừng chiến thắng như hôm ấy...

196980_208999319110492_202581866418904_853143_5341502_n.jpg


Cảm ơn. Manchester United !
Nguồn : tientam78 - Sbox ManU - Diendan.go.vn
Đây là bài viết của 1 người bạn, đọc thấy hay nên post lên cho mọi người cùng đọc ( nhất là các Manucians ) ! ManU của chúng ta đã thua trước ManC trong trận bán kết FA Cup, vậy là giấc mơ ăn 3 đã ko còn, nhưng mùa giải năm nay sẽ mãi mãi còn 2 thứ : 1 - Tình yêu ManU trong lòng các Fan ngày 1 lớn, ngày 1 vững chãi. 2 - Tinh thần chiến đấu của các cầu thủ ManU là thật đáng tự hào . Giả sử có 1 kết cục xấu xảy ra năm nay thì vẫn mình vẫn luôn tự hào là 1 Manucian, xin cám ơn Manchester United - đội bóng đã khiến tôi biết " yêu " !
 
hic, ừm, M.U chơi đẹp, dày dặn ở châu Âu, nhưng có thể do đội hình hiện tại họ vắng nhiều tài năng so với năm trc : CR7, Tevez, ... nên quỷ đỏ hơi thiếu chút phong độ, nhưng M.U còn trận chung kết cúp C1 ý, chak là thắng Shalker 04 mà.
 
Mih cũng là fan của Mu..
Nhưg mih sẽ kể về ty Mu của các bạn lớp A2,(lớp cạnh lớp mih hồi cấp 3)...
Phải nói đó là một tình yêu nồng nhiệt và vĩnh cửu...:-x
Lớp A2 có 30 boy..và quá đủ để lập thành 2 dội bóng..đá tập với nhau...Lớp trg..hay cũng là đôi trg của lớp là 1 fan cuồng nhiệt của Mu..Và đá bóng cực siêu...
Cậu ấy...cực thích Beckhăm..và dường như Mu và bóng đá là niềm đam mê lớn nhất của câu ấy..Cậu ấy có thể thao thao bất tuyệt về Mu,về ước mơ được đến sân Old...hay đơn giản là được là người nhặt bóng cho Mu đá....:KSV@04:
Mặc áo,toàn là áo Mu..Còn may áo riêng cho lớp nè..Có logo của Mu này,có in AIG này..Và đội bóng A2 ấy là 1 đội bóng bất bại ý...Đá đỉnh lém ý...
Bóng đá và Mu,đã đem lại niềm vui và sức mạnh cho các cậu ấy..Uh..tập thể A2 ấy,là một tập thể đoàn kết và mọi ng gắn bó với nhau...
Nhug giờ ra chơi,sôi nổi bàn tàn chuyện bóng đá...rùi cứ ước ao có một ngày được đến Oldtrafford...:KSV@04:
Và cũng đã trải qua bao vui buồn cùng Mu...Vô địch C1 năm 2008.cậu ấy đã to mồm và dễ tính hơn rất nhiều..niềm vui lớn được sẻ chia...
Khi Mu thua,các cậu ấy bảo ông Alex đag toan tih gì chăg...
Chắc còn rất nhiều,nhiều nữa,nhưg Fan Mu cuồng nhiệt...Có một tình yêu trái bóng,yêu Mu cháy bỏng như thế...
Uh.Chỉ vì trong traí tim có một tình yêu..có một đội bóng như thế!!:KSV@03:
 
Ko thích Alex Ferguson ----> cũng chẳng ưa j MU, tối wa xem trận man xanh vs man đỏ thấy sảng khoái vô cùng,,,
 
Gộp vào là 1 chữ "yêu" :D
cái bạn vít bài này giống m á bít đến bóng đá từ Wourldcup 2002 xem cùng ba :p nhưng mà năm ý m vui vì thik brazil :))
 
ai ko thik M.U mà vào đây thì nhằm chổ òi nhỉ???
 
Bây h chel đã gần đuổi kịp rồi, mình cũng lo cho MU.
 
Cảm ơn tác giả bài viết và cũng cảm ơn người đã post bài này lên. Mình cũng là 1 Manucian, nick của mình chắc cũng đủ cho thấy mình yêu MU đến thế nào. Tuy hâm mộ đội bóng áo đỏ chưa lâu, nhưng dòng máu Quỷ đỏ đã dường như luôn sôi sục trong huyết quản của mình. Nhờ có Manchester United, mình đã rèn được 1 thái độ sống tích cực, lạc quan, luôn hướng về phía trước và không bao giờ chùn bước trước khó khăn, thử thách. Mỗi khi MU đang bị dẫn trước, mình đã tập được thói quen không tắt tivi đi với ý nghĩ bi quan: "Kiểu gì chẳng thua, ngủ đi cho đỡ mệt!" như hồi trước nữa, mà đã nán lại với niềm tin tuyệt đối vào chiến thắng của đội nhà và cuối cùng, hầu như lần nào mình cũng không phải thất vọng với sự kiên cường, bản lĩnh cùng tinh thần thi đấu hết mình của những chú Quỷ đỏ. Mong rằng Manchester United sẽ mãi là một tượng đài lớn của bóng đá thế giới và trường tồn với thời gian. CẢM ƠN MANCHESTER UNITED !!!
 
Ko thích Alex Ferguson ----> cũng chẳng ưa j MU, tối wa xem trận man xanh vs man đỏ thấy sảng khoái vô cùng,,,
lắm người nhiều ý ! nếu bạn ko thích MU thì bạn có thể ko đọc ! chứ ko nên công kích đội bóng mình không thích như thế ! Sir.ALex là một trong 4 HLV tài năng(cùng J.mourinho, A.Wenger và P.Gủadiola) và được các cầu thủ cũng như báo giới tôn trọng đó!bạn ko thích ông ta chẳng qua bạn ganh tị với tài năng của ông ta mà thôi !
mình yêu MU , mình thần tượng sir.Alex và các học trò ! mình chưa từng khóc vì một ai ngoài gia đình nhưng mình đã rơi nước mắt vì MU! với mình, MU vẫn là số 1!
 
Mu luôn là chuẩn mực của bóng đá anh ! luôn chiến đấu tới cùng, luôn kiên cường, luôn cống hiến. mu vô đối
 
Cảm ơn tác giả bài viết và cũng cảm ơn người đã post bài này lên. Mình cũng là 1 Manucian
Bh Chel gần đuổi kịp MU rồi, mình cũng thấy bất an
 
lắm người nhiều ý ! nếu bạn ko thích MU thì bạn có thể ko đọc ! chứ ko nên công kích đội bóng mình không thích như thế ! Sir.ALex là một trong 4 HLV tài năng(cùng J.mourinho, A.Wenger và P.Gủadiola) và được các cầu thủ cũng như báo giới tôn trọng đó!bạn ko thích ông ta chẳng qua bạn ganh tị với tài năng của ông ta mà thôi !
mình yêu MU , mình thần tượng sir.Alex và các học trò ! mình chưa từng khóc vì một ai ngoài gia đình nhưng mình đã rơi nước mắt vì MU! với mình, MU vẫn là số 1!

mình đồng ý với bạn, mỗi người có 1 thần tượng riêng, không nên so sánh với người này người nọ sẽ rất khập khiễng.
khi Mu vô địch champion league 2008 mình cũng đã khóc vì sung sướng, quá hồi hộp và căng thẳng, mình nghĩ may mắn không đến cho những người không biết cố gắng. :)
 
×
Quay lại
Top