Liệu có ngọn gió nào cho tôi?...(truyện ngắn dự thi)

phongvu97

Loài hoa không tên...
Thành viên thân thiết
Tham gia
23/7/2013
Bài viết
1.721
Tuổi mười tám cái tuổi đầy sắc thái . Với tôi , đó là lúc tâm hồn ta trọn vẹn nhất . Một tuổi , ta gần như vô tri vô giác, hau háu đôi mắt long lanh nhìn ngắm xung quanh, mọi thứ xung quanh đều mới lạ; thi thoảng ta khanh khách cười rồi lại khóc ré lên. Năm tuổi, ta hồn nhiên tranh cái kẹo, hòn bi, thậm chí chỉ là một sợi thun cũ kĩ đến nỗi đánh nhau sức đầu mẻ trán . Mười tuổi ta bắt đầu thích thú với những thứ mới lạ ( mặc dù với người khác nó đã xưa như trái đất); chỉ bắt gặp nòng nọc thành ếch đã sướng điên như Colombo tìm ra châu Mĩ. Mười ba tuổi, cái tuổi “ nổi loạn” theo đúng nghĩa đen của nó, ta bắt đầu có những suy nghĩ và hành động chứng tỏ bản thân theo cách của riêng mình mà người lớn hay gán vào cái tội “ phản nghịch”. Ta dễ nóng nảy, bồng bột trong việc giải quyết vấn đề; ta xem nắm đấm là vũ khí tối thượng; ta chăm chút từng li từng tí vẻ ngoài của mình ; ta mộng mơ , đắm chìm trong những rung động nhất thời mà bản thân hay mặc định là vĩnh cửu. Mười tám tuổi ,ta biết cái gì là ước mơ là hoài bão , biết thêm cả cái gọi là khổ đau, là thất bại. Ta nhận ra khổ đau không chỉ là đau đớn về thể xác mà cả về tinh thần. Ta chân thực cảm nhận thế nào là thương tích đầy mình. Vết thương có thể nhìn thấy rồi sẽ có lúc lành nhưng vết thương ngụ tại một góc khuất nào đó , nó ít đau đớn hơn nhưng nó ăm ỉ, dai dẳng,…và rồi cũng có lúc nó phát tác , nỗi đau nó mang lại nhân lên gấp đôi thậm chí gấp bội.


Năm nay tôi mười tám và đang dần cảm nhận sự trọn vẹn ấy...
Đọc tiếp tại đây:Liệu có ngọn gió nào cho tôi?... | Tiki Young Author
P/S : Đây là truyện dự thi , mong được các bạn ủng hộ.
Các bạn nhấp vào link, cuối truyện sẽ thấy chỗ bình chọn là dấu tam giác không thì nháy vào "like". Nếu tiện các bạn cmt và chia sẻ giúp tôi nhé. Chân thành cảm ơn!:KSV@03:
 
@Pánh Pì Pọt À cái này gọi là trưởng thành sớm , nói trắng ra là già trc tuổi
 
Xin phép bạn mình copy về wap của mình được không?
 
@Tiếng Mưa Đêm Sorry bạn , vì truyện này mình đang gửi bài dự thi , quyền tác phẩm thuộc về tiki rồi. hiện tại bạn có thể đọc hay chia sẻ nhưng copy mình sợ sẽ bị hủy tư cách thi
 
cục cưng à, ss nghĩ giữa các thời điểm em nên cách dòng tạo sự hứng thú, ss vd nhé
Tuổi mười tám cái tuổi đầy sắc thái ... Với tôi , đó là lúc tâm hồn ta trọn vẹn nhất .

Một tuổi , ta gần như vô tri vô giác, hau háu đôi mắt long lanh nhìn ngắm xung quanh, mọi thứ xung quanh đều mới lạ; thi thoảng ta khanh khách cười rồi lại khóc ré lên.

Năm tuổi, ta hồn nhiên tranh cái kẹo, hòn bi, thậm chí chỉ là một sợi thun cũ kĩ đến nỗi đánh nhau sức đầu mẻ trán .

Mười tuổi ta bắt đầu thích thú với những thứ mới lạ ( mặc dù với người khác nó đã xưa như trái đất); chỉ bắt gặp nòng nọc thành ếch đã sướng điên như Colombo tìm ra châu Mĩ.

Mười ba tuổi, cái tuổi “ nổi loạn” theo đúng nghĩa đen của nó, ta bắt đầu có những suy nghĩ và hành động chứng tỏ bản thân theo cách của riêng mình mà người lớn hay gán vào cái tội “ phản nghịch”. Ta dễ nóng nảy, bồng bột trong việc giải quyết vấn đề; ta xem nắm đấm là vũ khí tối thượng; ta chăm chút từng li từng tí vẻ ngoài của mình ; ta mộng mơ , đắm chìm trong những rung động nhất thời mà bản thân hay mặc định là vĩnh cửu.

Mười tám tuổi ,ta biết cái gì là ước mơ là hoài bão , biết thêm cả cái gọi là khổ đau, là thất bại. Ta nhận ra khổ đau không chỉ là đau đớn về thể xác mà cả về tinh thần. Ta chân thực cảm nhận thế nào là thương tích đầy mình. Vết thương có thể nhìn thấy rồi sẽ có lúc lành nhưng vết thương ngụ tại một góc khuất nào đó , nó ít đau đớn hơn nhưng nó ăm ỉ, dai dẳng,…và rồi cũng có lúc nó phát tác , nỗi đau nó mang lại nhân lên gấp đôi thậm chí gấp bội.....
 
@rio_sp Vâng cam ơn ss, ban đầu em cũng có cách dòng nhưng về sau nhìn hết câu chuyện nó có quá nhiều đoạn nhỏ , nhìn tổng thể k giống tr ngắn lắm mà giống như lời tâm sự , nên em lại thôi. Mà truyện gửi r k sửa lại đc . Em đọc mấy lần k thấy gì mới up ai dè sai hết 3-4 lỗi chính tả mà h hết cách sửa luôn:KSV@18:
 
@phongvu97 ;) ss cảm thấy thế này, đoạn mở đầu em dành quá nhiều từ ngữ, càng cố gắng hoàn thiện thành ra nhìn khá dài. do đó đến đoạn sau cảm giác ý tứ không trọn vẹn, em còn nhiều thứ muốn nói ra nhưng khó viết thành lời vì đoạn mở đầu đã quét sạch suy nghĩ của em rồi ;).nhưng mà ss vẫn thấy rất hay, 1 dòng tâm sự buồn nhưng vẫn le lói niềm tin vào cuộc đời này. niềm tin sẽ lớn dần lên qua năm tháng.
ước mơ - hoài bão - hi vọng :)
 
@rio_sp Thật tình thì lúc viết truyện này tâm trạng em rất tồi tệ. hơn mười năm qua đó là lần đầu tiên em có cảm giác cuộc đời mình bị chôn vùi, mọi thứ xung quanh như sụp đổ. Rồi em vô tình nhìn thấy cuộc thi của tiki , nó đáp ứng cái em cần là $+ giải tỏa nên em cứ viết. Mà cảm xúc nó lộn xộn lắm , cứ viết rồi xóa rồi lại viết ,... có lúc vừa viết vừa khóc ( em rất ít khi khóc)...:KSV@17:
 
@phongvu97 *ôm ôm* bé ngoan không khóc. ss đưa bài của em cho bạn bè đọc, mọi người đều đánh giá rất cao. vì vậy ss tin tưởng em hoàn toàn có khả năng triển khai suy nghĩ của mình thành những dòng tâm sự.. Tuy nhiên, đời vẫn còn vô số niềm vui, không nên quá bi quan em nhé ;)
 
@rio_sp Nghe ss nói vậy em cảm thấy được an ủi , lúc em mới gửi bài chẳng ai bình chọn cả , rồi em chia sẻ và nhờ bạn bè trên fb mới được le ngoe mấy người , em đã nghĩ chắc mình viết tệ quá , nhìn điểm của các đối thủ làm em càng khẳng định điều đó. Dẫu ss nói thật hay an ủi em cũng thấy rất vui
 
Xin phép bạn mình copy về wap của mình được không?
Bạn ơi, mình vừa xem kĩ thể lệ được chia sẻ trên các trang mạng xã hội và trang cá nhân như blog , facebook. Nếu bạn còn muốn copy thì tự nhiên nhé. nhưng phiền bạn giữ nguyên dạng và kèm thêm nguồn giúp mình. :KSV@03:
 
@Pánh Pì Pọt Tôi đang ôn thi lại ngành học tôi yêu thích , học may , có dư giả tg thì làm thêm những cái trc đây k có tg làm
 
sau này may giùm tui bộ đồ cho thằng Wiliam Hubert Hucha Huma Hupa Durles nha:3 Thằng thái tử của gia tộc Wiliam đó
 
×
Quay lại
Top