Mẹ - Mãi mãi ở trong tôi

cooLkids

HOW TO LIVE
Thành viên thân thiết
Tham gia
22/10/2011
Bài viết
205
Con sẽ nhớ hoài những lúc Mẹ giận con, đánh con những lúc con ko ngoan . Và không thèm nói chuyện với con lấy một câu trong ngày hum đó. Nhưng chỉ sáng hum sau thui, mẹ lại tươi cười âu yếm, chăm sóc con ko chút toan tính.


Con vẫn nhớ như in những tâm sự của Mẹ về một tuổi thơ không tròn trĩnh, không được như con bây giờ – của thuở ấu thơ – đầy niềm vui và nụ cười không dứt…Mẹbị ba con bỏ rơi khi con lên 3 tuổi. Đúng lúc đó, mẹ lại ngã bệnh, một căn bệnh oái oăm đã cướp đi một người mẹ bình thường của tôi. (Căn bệnh mang tên “thần kinh”). Dù đã được gia đình chạy chữa kịp thời nhưng mẹ tôi cũng ko còn được minh mẫn như xưa nữa. Không có ba con ở bên, Mẹ lại sắp phải chịu nỗi đau ko có tôi ở bên khi ông Ngoại quyết định giao tôi cho trại trẻ mồ côi. Nhưng Mẹđã ko để điều đó xảy ra. Sau khi xuất viện dù sức khỏe vẫn còn yếu lắm nhưng Mẹ đã than khóc van xin, nhịn ăn có thể cả tuần lễ liền nếu ông Ngoại tôi ko đồng ý cho tôi trở về vs Mẹ của tôi. Con có thể tưởng tượng cái cảnh Mẹđã vì con khuỵu gối xin ông đem tôi trở về mà lòng tôi cảm thấy xót xa. Mẹ thân yêu ơi! Mẹ có biết ko khi nghe được tin này, đầu óc con quau cuồng, con tim con loạn nhịp, nước mắt con chỉ trực trào ra… Mẹ đã hi sinh, đánh đổi sức khỏe, thậm chí cả tính mạng của mik` chỉ để được chăm sóc, nuôi nấng con, nhìn thấy con mỗi ngày. Mà con lại quá vô tâm, thơ ơ trong suốt những năm tháng qua. Giá như con biết được điều đó sớm hơn… Nhưng Mẹlại ko hề oán trách mà ân cần ns vs tôi rằng: “Bây giờ, con đã khôn lớn, đã lên được Đh rùi thì hãy cố gắng mà học con ạ! Mẹ ko mong chờ báo đáp của con,Mẹchỉ muốn con của Mẹ sau này có một cuộc sống hạnh phúc, một sự nghiệp đàng hoàng… Mẹ tin con sẽ làm được điều đó.” Nghẹn ngào ko ns nên lời, tôi ko muốn Mẹ nhìn thấy những giọt nước mắt của tôi, nên tôi chỉ gật đầu rùi vội từ biệt Mẹ vơ lấy balo chạy lên xe. Xe gập ghềnh lúc lên lúc xuống như lòng tôi xao động mãi không thôi. Ngồi trên xe, nước mắt đâu cứ trào ra dù biết mik` là con trai và trên xe ko ít những bạn nữ. Nhưng tôi vẫn mặc cho hàng lệ của mik` chảy ướt vai tôi. Mẹ, 365 ngày “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, 366 ngày – không có lấy một giấc ngủ trưa trọn vẹn. Một cơn mưa giông cũng khiến Mẹ lo lúa mùa thất bác, vụ đậu mốc meo. Cái nắng quá oi ả cũng khiến Mẹ thấp thỏm lo cho vườn rau không đủ xanh tiền chợ, hàng chuối không buông buồng,… Mẹ ngày càng gầy dọc đi, ốm yếu hơn xưa vậy mà vẫn com cóp từng đồng gửi cho con mỗi tháng học đại học.


Con sẽ không bao giờ quên những trưa hè nóng bức, một mik`mẹ còm cõm trên cánh đồng. Mồ hôi ướt đẫm trên Mẹ. Nó biến những vất vả lo toan thành tình yêu vô bờ bến, nó đọng lại những yêu thương khó cất thành lời, nó là hiện thân của sự hy sinh và cố gắng không ngơi nghĩ. Nó là chất, là men, là sữa nuôi con lớn lên từng ngày, dạy con biết lao động chân chính, dạy con biết vươn lên trong mỗi khó khăn, dạy con biết thầm lặng, thấu hiểu và sẽ chia…
Con yêu nụ cười của Mẹ, thánh thiện và chân chất đời thường, bởi ở đó không có đố kỵ cuộc sống, không có toan tính, âm mưu, không có dối trá và thủ đoạn…
Con yêu cái cách được ôm Mẹ bằng cả vòng tay. Mẹ “lớn” thật đấy, vững chãi mà dịu hiền, ấm áp lạ thường…
Con yêu mỗi bữa cơm chỉ toàn rau, lạc vs vừng khô khan nhưng đẫm vị của yêu thương, của công Mẹ trồng, Mẹ ngâm ủ; đậu đũa nhạt phèo nhưng chứa đựng bao nhiêu khó nhọc những ngày Mẹ dày công chăm bón...
Con yêu những buổi chiều mưa lạnh ngắt, nấu được nồi nước nóng dành cho Mẹ về tắm sau chặng đường xa từ trường học về nhà. Đó là hơi ấm của tình, của thương, của những hy sinh, vất vả…
Con yêu cái cách Mẹ im lặng nhìn con tự bước đi vững vàng trên đôi chân của mình, yêu cái giọng nói ấm áp qua điện thoại của Mẹ “ bữa nay học hành sao rồi con”, yêu cái cách Mẹ nắm từng đùm cơm, bó từng mớ rau cho con mang lên HN, gói vội quả bưởi tước sẵn làm quà cho bạn bè…
Con yêu những buổi hoàng hôn long lanh trong mắt Mẹ, sớm bình minh gọi con dậy bước vào đời…Con yêu sự giản dị đến từ cách ăn mặc của Mẹ, chẳng chút phấn son nhưng Mẹ vẫn là người đẹp nhất trong tôi! Con yêu một tâm hồn lấp lánh tình thương và đầy bao dung của Mẹ…Con yêu một dáng đi, một cách sống, một con Người, một hình tượng trong sáng mãi mãi ở trong tôi…
Ngàn lời yêu thương cũng không đủ, trăm đóa hoa cũng không sao nói hết…Gửi đến Mẹ sự cảm nhận đong đầy nhất từ trái tim. Không cần chờ đến những mùa 8/3 nữa, không cần chờ đến sinh nhật của mẹ, vì con biết yêu thương là hành động. Con sẽ luôn sống tốt và chăm chỉ mỗi ngày. Con sẽ luôn vững vàng và tự tin để Mẹ không lo lắng, buồn phiền … Con sẽ đi và vươn tới mơ ước Mẹ đã đắp xây cho con…
Những năm tháng đến rồi lại đi…Những ngày con bên Mẹ…Con chỉ muốn nói vs mẹ một điều: “Mẹ ơi Mẹ biết không, con yêu Mẹ hơn tất thảy thế gian này!”
 
yêu mẹ nhìu nhìu :X
 
con xin lỗi mẹ thật nhiều :KSV@16:
 
mẹ biết không? con sẽ làm đc! bởi con biết, con là hi vọng của mẹ, và mẹ là rất nhiều của con!
 
×
Quay lại
Top