Những dòng nước mắt.........thương tâm!

mây phiêu bạc..

Thành viên
Tham gia
9/10/2013
Bài viết
8
Bận rộn vì việc học tập nên Linh phải đi suốt cả ngày. Khi trời đã sụp tối Linh mới về được tận căn phòng nhỏ nhắn của mình đang ở, đó là khu kí túc xá của trường. vừa mới đặc lưng xuống để nghỉ ngơi được một lác bổng nghe được tiếng "trộm" Linh bậc người đứng dậy chạy ra hành lang xem thử chuyện gì đã xãy ra thì thấy một chàng thanh niên ăn mặt lịch sự như một sinh viên đang vội vàng quăng chiếc xe đạp mà anh đã cố công mở khoá nảy giời để tìm đường tẩu thoát. Nhưng làm sao anh ta có thể thoát được khi bị bao vây như "cá bị mắt lưới " bởi các chàng trai sinh viên khác đã tạo thành một thế trận vững chắc mà không có bất kì một ai có thể trốn thoát đươc. Chưa đầy một phút tên trộm đã nằm gọn trong tay của các nam sinh viên khác. Vì mông muốn được tận mắt chứng kiến bộ mặt thật sự của tên trộm nên nhiều sinh viên cả nam lẫn nữ từng đoàn kéo nhau chạy thật nhanh xuống sân, tôi cũng không ngoại lệ. vừa mới chạy xuống tới nơi thì tên trộm được 2 nam sinh viên khác áp giãi như những người công an bắt được tội phạm dậy. Họ dẫn người thanh niên ra tận cổng kí túc xá, lúc này tôi vẫn chưa thấy được mặt mũi của tên trộm như thế nào vì quá nhiều người chen lấn vào để xem. Sau một khoảng thời gian cối cùng tôi đã chuôi lọt qua một đám người để thấy "chàng thanh niên đang quỳ trước mặt mọi người, mặt cuối xuống không nói lời nào " vì nỗi nhục nhã mà anh ta phải nhận lấy từ hành vi của mình. Một lác sau những chú công an của chúng ta đã xuất hiện và giãi anh ta đi. Bất chợt Linh cảm thấy xúc động khi thấy được những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt buồn bã của anh qua ánh sáng đèn đường của kí túc xá. Thế rồi hình ảnh của những chú công an cùng với tên trộm khuất dần trong bóng tối. Mọi chuyện đã giải quyết xong xuôi ai về phòng nấy và mỗi người có một cách suy nghĩ riêng của họ
Có phải chăng anh ta đang hối hặn về việc làm của mình? là một người nam nhi "đầu đội trời, chân đạp đất" ấy thế mà phải quỳ trước mặt mọi người, bị người khác khinh bỉ, có còn nỗi nhục nhã nào cho bằng cái nhục nhã nầy.
Một phút lầm lỡ, suy nghĩ hờ hợt là cái giá mà họ phải trả cho hành động ngu xuẩn của mình.
:KSV@16: :KSV@16: :KSV@16: :KSV@16: :KSV@16: :KSV@16: :KSV@16: :KSV@16: :KSV@16:
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
×
Quay lại
Top