Sau Tết

Kimsmile.lie

Bão Càng To Gió Càng Mát
Thành viên thân thiết
Tham gia
6/1/2011
Bài viết
423
Thường là tìm về, những đứa con xa ấy. Tết ở đâu cũng thế cả.



Đi lại làm ăn quanh năm, bốn phương biền biệt, Tết nhất người ta lại tìm về sum họp quây quần với gia đình. Và những đứa con yêu lại trở về bên những người mẹ, bên những chồng bánh chưng xanh, những mâm cỗ giao thừa, hóa vàng, những khói nhang trừ tịch, những giọng trầm khấn vái...
Tết đến, có nhiều người mẹ hân hoan bên những đứa con xa trở về. Và hẳn cũng có những người mẹ đón Tết thật buồn khi vì một lý do nào đấy những đứa con không về được với mẹ, như trong một bài hát nói về mùa xuân của một người lính chiến, mỗi khi mùa mai nở vàng trước ngõ. Xuân này con không về, nghe vào những lúc xuân sang, thật thấm, có những câu hát như những tâm tình nhắn gửi mà xúc động: "Nếu con không về chắc mẹ buồn lắm, mái tranh nghèo không người chở che"...
safe_image.php.jpg
Và rồi hết Tết lại xa. Hồng đào rồi cũng phai, vàng mai rồi cũng nhạt màu. Người ta đã quét đào ra ngõ. Thành phố trở lại nhịp ngày thường đông đúc. Những đứa con ấy lại ra đi với những bộn bề thường nhật. Những người mẹ sau Tết lại thêm một năm lụi cụi ngóng chờ bằng những sợi xanh sợi bạc. Trên những nẻo đường tìm đi trong năm mới, đứa đi về phương Bắc, đứa xuôi phương Nam, đứa đi đông, đứa sang Tây, trong hành lý gói ghém mang theo của mình, lại có thêm những bánh quà, những tình cảm, những gửi gắm vô vàn từ những người mẹ. Trong mỗi đứa con là hình bóng một người mẹ làm điểm tựa phía sau, cho những ấm áp hướng về mỗi khi lòng va vấp. Tết của những người con tha hương, bao giờ cũng đến thật nhanh và đi thật vội vàng.
Mùa xuân, trên những cuộc chia tay vừa bịn rịn quyến luyến vừa hứa hẹn, sau những chuyến "vội vã trở về vội vã ra đi", sau những ấm áp sẻ chia tay nắm tay chào cập rập, ai sẽ đọc ra được nỗi niềm cảm động rưng rưng trong mắt mẹ, ai thoáng nhận ra sau những chân chim mỗi năm một hằn sâu, có nỗi buồn rất nhẹ thoảng đi, như những giọt nước mắt âm thầm...
Những đứa con ra đi, để mùa xuân sau lại rủ nhau tìm về... Những mùa xuân sau và những xuân sau nữa, vẫn thế...
 
đất khách muôn trùng sao nhỏ thế,
Quê nhà một góc nhớ mênh mang,
đừng buồn mẹ nhé, con luôn nhớ :KSV@18:
 
  • Thích
Reactions: txp
đất khách muôn trùng sao nhỏ thế,
Quê nhà một góc nhớ mênh mang,
đừng buồn mẹ nhé, con luôn nhớ :KSV@18:
hơn cả biển người mẹ con ơi!:KSV@18:
 
  • Thích
Reactions: txp
Khiếp qá hai bác này văn chương thơ lai láng em sợ :KSV@08:
 
×
Quay lại
Top