Tổng hợp thơ về hoa Quỳnh

Newsun

Believe in Good
Thành viên thân thiết
Tham gia
20/4/2008
Bài viết
9.433
2126-epiphyllum-oxypetalum.jpg


Đêm Nguyệt Quỳnh - Vương Ngọc Long

Ta như kẻ hoài nghi đành bỏ cuộc
Ngôn ngữ buồn khánh kiệt cứa tim đau
Ta vắt cạn tận cùng trong nỗi nhớ
Bóng em về tha thướt quẩn quanh đâu

Ta ngỡ mất mà chưa đành đánh mất
Bởi mùi hương ngự trị cánh hoa tàn
Xa tít tắp từ rừng xưa cổ tích
Cỏ xanh mềm ảo hóa giấc phù vân

Mùa thu ấy đôi mắt buồn man mác
Ngong ngóng chờ hoài niệm hóa rêu xanh
Ta lục lọi trong ngôi vườn chữ nghĩa
Chồi cây khô bỗng chuyển nhựa rung cành

Hồn khẳng khiu khát chờ trăng mở hội
Ngỡ ngàng đêm mộng điệp thốt lời ca
Dốc đồi mơ sương mù đan nhánh trổ
Kết bông choàng ấp ủ dáng kiêu sa

Em còn đó xõa lòng đêm tóc rối
Tôi đứng đây bụi lốc mịt mù xa
Nghìn mắt lá đang nhìn tôi ái ngại
Đêm nguyệt quỳnh hóa nở kiếp phù hoa …


Quên - Đ.Đ.Â

Em như đoá hoa quỳnh trắng ngọt ngào
Anh như ánh nắng ban mai buổi sớm
Nắng và hoa không thể cùng xuất hiện
Đơn giản vì định lí của hoa thôi.

Hoa chỉ nở những đêm trời thật tối
Còn nắng thì xuất hiện dưới bình minh
Mà bình minh hoa đã phải héo tàn
Nên chẳng thể ở bên nhau mãi mãi.

Anh hãy hiểu vì luật trời đã tạo
Nắng cùng hoa quỳnh chẳng thể sánh duyên
Riêng hoa đã có gió đêm làm bạn
Nắng hãy tìm những thứ cần nắng hơn.

Ví dụ như đoá mẫu đơn màu tím
Luôn lung linh dưới ánh nắng mặt trời
Còn hải đường cũng là loài hoa đẹp
Luôn kiêu sa quí phái dưới nắng mà.

Còn vô số vô số loài hoa nữa
Nắng có thể thoả thích đến làm quen
Vương vấn chi với đoá quỳnh màu trắng
Để trong hoa một nỗi nhớ không phai.


Hoa Quỳnh nở muộn - Cư Trung Thạch

Đêm nay rơm rạ đã mùa
Cốm thơm hương nếp đón chờ trăng lên
Trăng vàng đương đợi ngoài hiên
Hoa quỳnh, nàng hãy ngoan hiền bước ra

Ô kìa ! cánh trắng kiêu sa
Dậy hương lan toả gần xa cho đời
Thoáng trong nhung nhớ đầy vơi
Trăng đem ánh sáng buông lơi nhụy vàng

Bỗng đâu sương lạnh đêm tàn
Quỳnh hương khép cánh vội vàng ra đi
Trăng ơi, chớ có sầu bi
Quỳnh hương nhan sắc cũng vì nhân gian

Trăng kia đôi chút ngỡ ngàng
Cũng đành tiếc phút mơ màng cùng nhau
Đường đời muôn nẻo sầu đau
Hưong Quỳnh vẫn giữ một màu trinh nguyên

Quỳnh hương đẹp tựa nàng tiên
Trăng vàng sánh bước nỗi niềm phượng loan
Trời già khéo buộc dây oan
Hoa quỳnh nở muộn, cung đàn lỡ dây ...


2126-1262006125637.jpg


Với Quỳnh - Phạm Ngọc

Nếu hạnh phúc sẽ khơi nguồn đau khổ
Thì xin em đừng tìm đến với nhau
Để một ngày vết nứt nhói tim đau
Và ân ái nhạt nhòa son môi cũ .

Quỳnh chỉ nở về đêm trong giấc ngủ
Như tình yêu chỉ đẹp lúc ban đầu
Chẳng có gì tồn tại đến ngàn sau
Khi cơn mộng mù lòa đêm dâng hiến

Chút hương xưa em miệt mài tìm kiếm
Cũng bay đi theo gió thoảng trong chiều
Cuối cùng rồi còn lại với quạnh hiu
Treo lơ lửng thân mình trên triền dốc

Rồi có lần giữa mùa mưa thu khóc
Em quay về dang dở những cuộc chơi
Giữa thiên thu ai đứng gọi tên người
Nghe trăm hướng vọng về cơn mưa lũ

"Từ một đêm đóa Quỳnh buông cánh rũ ..."


Hương quỳnh nỗi nhớ - Trần Nhất Lang

Vườn QUỲNH hé mở gió đưa HƯƠNG
Ngọc nữ ngưng hài dạ vấn vương
Cửa khóa động đào ngăn lá thắm
Mây che dòng suối bặt tin sương
Nơi xưa gặp gỡ chia cầu Thước
Chốn cũ chờ mong cách bến Tương
Duyên nợ tơ vò, người khuất nẻo
Chiêm bao lẩn quất suốt canh trường


Dạ quỳnh hương - Hoàng Ngọc Quỳnh Giao

Em ơi, đêm thơm một đóa quỳnh
Cùng em hương vương không gian
Cho ta mơ say mộng ngát tình
Quyện màu sắc thắm môi em

Rồi tình ta như trăng sáng ngát trên cao
Bầy chim uyên lao xao theo gió đêm về
Ngàn vì sao đua nhau thắp nến lung linh
Dòng sông đêm dâng lên tiếng hát long lanh

Đêm khuya trăng sao vàng dáng quỳnh
Hồn ta ngây say tơ duyên
Môi em dâng thơm một chút tình
Ngạt ngào sắc đóa trinh nguyên

Nồng nàn quỳnh hương thơm giữa cánh môi xinh
Lòng ta nghe xôn xao cây lá xanh tình
Màu thời gian như ngưng khép thoáng mong manh
Trần gian đêm hân hoan tiếng hát reo vang

Dạ Quỳnh Hương, hoa ơi! Dạ Quỳnh Hương, em ơi!

(sưu tầm)
 
:KSV@18:Thương cho một kiếp hoa tàn
Gió đêm làm bạn,trăng vàng buông lơi
Mong chi gặp được nắng trời
Thì thôi...đành thế....mong người bình yên!​
hic!chỉ là thơ con cóc thôi!gọi là hưởng ứng mấy bài thơ cãm động về QUỲNH HƯƠNG
 
...comment tí xíu!:D
bài thơ Hoa Quỳnh của Lâm Thị Mỹ Dạ:
Như chỉ hoa quỳnh có
Cái màu trắng ấy thôi
Màu trắng muốt thơ ngây
Chẳng lẫn vào đâu được

Đời của hoa thơm ngát
Con ong nào biết đâu
Hoa nở trong lặng lẽ
Âm thầm vào đêm sâu

E ấp mà kiêu hãnh
Hoa nghiêng trong trăng sao
Như đàn thiên nga nhỏ
Sắp bay lên trời cao

Chợt quên, tôi thiếp ngủ
Để trôi qua phút giây
Cái phút hoa quỳnh nở
Làm sao tìm lại đây

Cái phút hoa quỳnh nở
Nó thế nào hở trăng?
Nó thế nào hở sao?
Nó thế nào hở gió?

Giây phút ấy đi qua
Và thời gian đến trước
Làm sao xin lại được
Xin lại một lần hoa

Từng cánh khép lại rồi
Hoa lả mềm giấc ngủ
Ôi phút hoa hiến dâng
Hồn tôi không kịp hái!

Hồn tôi không kịp hái
Thời gian đâu dừng chân
Một khoảng tôi để quên
Có nghĩa là đã mất

.........Chàng như Tia nắng mặt trời
Nàng như Quỳnh trắng , sống đời với đêm
Tình vương,để khổ sầu thêm
Trăm năm ,biết có thể tìm thấy nhau?....
......mến tặng 2 người bạn !
have a nice day!
 
Hiệu chỉnh bởi quản lý:
Quỳnh là loài hoa mà khi nở sẽ dâng hiến hết cho đời, ko giữ lại cho mình chút hương gì
 
×
Quay lại
Top