- Tham gia
- 14/12/2008
- Bài viết
- 18.532
Undeniable It's undeniable how brilliant you are In an unreliable world you shine like a star It's unforgettable now that we've come this far It's unmistakable that you're undeniable February 5th, Friday morning, purple dawn, Broke a yawn as I stepped through the fog, like I stepped to a song A moment like a poem, you wish you could hold it I shut my eyes like it's frozen, it's gone when I open It slipped passed the clouds right there where it lingered Like your band and a girl could slip through your fingers My feet hit the ground like a beat for the lonely On a path beaten down by the crowds in the morning If only I could touch past the phony If only they where there now to hold me As the questions keep droning You're the only one who stuck it out last night The only other one who caught the other line You're the only one when this world collides The one that I can't deny It's my last year here My first class moved to portable 'A' Under construction since summer And it's cold today I can see my breath, and what's left of the west parking lot And all the spaces that we fought And it all seems forgotten, left in the bottom In past piles of rubble, in puddles of rain water That hurt last night when I left like that When I won't come back Speaking my peace to the past I can't help but wonder, who is this wind at my back A whisper to walk on, come on from all that How am I gonna take it away in this winter wind You found me on a summer breeze How am I gonna run away when the autumn breaks Now that you found me in the spring Come on and sing it out | Không còn gì chối cãi,bạn thật rực rỡ Bạn tỏa sáng như một vì sao trong một thế giới không đáng tin cậy Lúc này thật đáng nhớ rằng chúng ta đã đi thật xa Không nghi ngờ gì nữa vì bạn thật sự như thế 5 tây tháng 3,sáng thứ 6,bình minh đỏ tía Sửa soạn cho ngày mới,tôi bước xuyên qua làn sương Giống như bước vào một bài ca Khoảnh khắc ấy như một bài thơ, Bạn ước ao có thể ấp ủ nó Tôi nhắm nghiền mắt,khi mở mắt ra, Khoảnh khắc ấy đã tan biến Nó trôi thoáng qua làn mây ngay đó, Nơi nó lưỡng lự Giống như những người bạn hay một cố gái thoáng qua cuộc đời bạn Đôi chân nặng nề trên nền đất đi cùng sự cô đơn Sớm mai trên con đường nhịp sống hối hả Ước chi tôi có thể chạm vào cái quá khứ giả tạo Ước chi chúng ở đây lúc này để níu giữ tôi Qúa nhiều câu hỏi cứ mãi quay cuồng Bạn là người duy nhất giải thoát cho tôi đêm trước Một người khác nữa nắm bắt được một lối đi khác Là người duy nhất khi thế gian này sụp đổ tôi cũng không thể chối bỏ Vào năm trước tại đây Lớp học của tôi đã di chuyển đến khu vực A Dưới bộ dạng từ mùa hè năm ấy Để giờ đây trời giá băng Tôi có thể cảm nhận được hơi thở của mình Và còn lại gì tại bãi đỗ xe khu tây đây Và tất cả những không gian mà ta đấu tranh Và dường mọi thứ chìm vào quên lãng Bỏ lại điều gì đó trong đáy tim Trong quá khứ,những đống sỏi,những vũng nước mưa Thật đau đớn đêm qua khi tôi cảm nhận như thế Tôi sẽ không quay về Cất tiếng gọi sự thanh bình trong quá khứ Chẳng ích gì nhưng tôi tự hỏi Cơn gió mát sau lưng là của ai Một tiếng thì thầm bước đi cùng tôi Đến từ mọi phía Làm thế nào để tôi xua tan điều ấy trong cơn gió đông đây Bạn đã tìm thấy tôi trong một mùa hè lạnh giá Làm thế nào để tôi có thể chạy thoát khi mùa thu kết thúc Giờ đây vào mùa xuân bạn đã tìm thấy tôi Xem nào hãy cất vang lên lời ca |