- Tham gia
- 8/5/2011
- Bài viết
- 492
@Siro Chanh mập à ss lại vô đọc lại và cười như điên này, ước chi mãi không hết.hehe
Cái khúc này làm vk phun cơm vào màn hình máy tính luôn :v cứ tưởng Ran sẽ mở "quà" và ăn ai dè lại cầm dao cắt cổ "quà"#15: Kỉ niệm
Kỉ niệm 1 năm ngày cưới, Saguru mặt tỉnh bơ về nhà, tay chẳng cầm quà cáp gì. Tôi giận!
Nửa đêm anh lay tôi dậy, nhét vào tay tôi một sợi ruy băng:
“Bà xã mau dậy mở quà.”
Nhìn kĩ lại mới thấy cổ anh đang thắt một cái nơ bằng ruy băng rõ to =_=!!!
Rõ là… Món quà này quá hạn rồi. Ông xã, em trả quà lại có được hay không?
# 16: Sự cố khi mở “quà”
Saguru sống chết bắt tôi “mở quà”. Tôi đành nhắm mắt làm theo.
Kéo!
Kéo!!
Kéo!!!
Lại kéo!!!!
Saguru! Anh lớn thế này rồi còn không biết thắt nơ?
Vậy là kỉ niệm một năm ngày cưới, tôi được hưởng đặc quyền, lần đầu tiên cầm dao ghé vào cổ ông xã nhà mình, cắt… cái ruy băng đã bị kéo rối thành một cục =v=!!!
#20: Saguru và truyện cổ tích
Haizzzz thiện tai, thiện tai thằng bé thật bi ai tội thằng nhỏ bị Hakuba gieo vào đầu những thông tin trật đường tàu hỏa, nhầm đường ô tôCon trai trước khi đi ngủ thường bắt tôi kể truyện cổ tích cho nghe. Có lần tôi bận nên kêu Saguru kể cho thằng bé. Thế là tối hôm sau thằng bé sống chết bám lấy tôi, miệng lẩm bẩm:
“Con không muốn nghe bố kể chuyện đâu. Bố kể chuyện thật khó nghe.”
Tôi hỏi thằng bé Saguru đã kể chuyện như thế nào, thằng bé đáp:
“Khi kể truyện “Nàng tiên cá” xong, bố hỏi con: “Con có biết vì sao tác giả cuối cùng lại để nàng tiên cá chết đi không?”. Con đáp lại: “Dạ, không ạ!”. Bố nói: “Để cảnh tỉnh chúng ta rằng không phải lúc nào sự hy sinh cũng được đền đáp. Nếu là ta, ta sẽ không làm điều ngu ngốc như vậy, chết đi để người mình yêu và kẻ địch sống hạnh phúc, quá vớ vẩn.”
“…”
“Sau đó bố kể cho con truyện “Cô bé Lọ Lem”, lần này bố lại đưa ra một câu hỏi khác: “Con học được điều gì khi nghe xong câu chuyện này?”. Con bèn trả lời: “Người hiền lành, chăm chỉ sẽ được người khác yêu mến giúp đỡ khi gặp khó khăn và có được cuộc sống hạnh phúc ạ!”. Bố nghe xong bĩu môi, nhìn con nói: “Qua truyện “Nàng tiên cá” con vẫn chưa ngộ ra à? Rõ ràng truyện “Cô bé Lọ Lem” dạy ta rằng không nên để đồ lung tung và đi chơi khuya vì chỉ với một chiếc giày bạn cũng có thể bị ai đó lừa về nhà mất.”
“…”
“Mẹ! Vậy nên tối nay mẹ lại kể chuyện cho con nghe nữa nhé!!!” – mắt thằng bé rưng rưng.
Còn gân xanh bên thái dương của tôi cũng nổi lên hết rồi. Ôi cái con người ấu trĩ này!!!
“SAGURU!!!! Anh lại đây!!!!”
bởi vì tâm hồn nàng đã bị Cải Sả chiếm cả rồiChết vì cười )) Sao mị không phát hiện ra cái fic này sớm hơn )
bạn đầu được yêu cầu viết 1 fic HakRan ngược, tiền hôn hậu ái, gương vỡ lại lành, nam vô sỉOimeoi tình như cái bình ngọt quá!!!! khé quá đi mất!!!! bớ người ta ai kéo bổn cung ra khỏi cái hũ đường này đi, bổn cung không muốn chết chìm
=_=!!! bữa h nàng cứ đòi lạy ta hoài z?*Phu quân bệ hạ ngồi thẳng để vk lạy cái *
bổn vương có nhiều lắm, nàng thu hết được hkPhu quân bệ hạ vk nhớ hôm bửa vk đã tịch thu mấy cuốn xuân cung đồ của người rồi mak vậy mà phu quân bệ hạ vẫn cứ như thế ><!!! thật là không có tiền đồ
ờ thì đại loại là đó cũng là mơ ước của ta a~~~Đọc cái #2,3,4 thì vk lại có 1 ước mơ, 1 khát khao là lấy 1 tấm ck hơn mình chục tuổi :3:3:3
nói mau, nàng thu xuân cung đồ của ta về rồi tự nghiên cứu đúng hkCái khúc này làm vk phun cơm vào màn hình máy tính luôn :v cứ tưởng Ran sẽ mở "quà" và ăn ai dè lại cầm dao cắt cổ "quà"
*vỡ mộng*
vk hk hiểu?Cái #36 : sợ vợ gần cuối có nghĩa là gì vậy phu quân vk không hiểu khi Hakuba đọc xong bài thơ ấy :v:v
à àMà phu quân bệ hạ cái xe chấn là cái gì ??? *mặt ngây thơ* :v chắc không phải như những gì vk đang nghĩ đâu nhỉ
T^T nói thật là ck hk thấyVk thấy có mấy cái lỗi type, hình như là ở gần cuối đó, là 2 hay 3 cái thôi ^^
*lật bàn*Mở đầu mờ ám mà kết thúc cũng mờ ám nốt :3 đúng là tác phong của phu quân bệ hạ